Người mẹ anh hùng Nguyễn Thị Suốt, chúng ta vẫn thường gọi một cách thân quen là mẹ Suốt, sinh năm 1906 ở Bảo Ninh, tỉnh Quảng Bình. Trong những năm tháng giặc Mỹ leo thang chiến tranh, bắn phá ác liệt các trục giao thông, bến phà, nhất là trên con sông Nhật Lệ được xem là huyết mạch của Quảng Bình, của miền Trung, ở đó mẹ Suốt đã dũng cảm chèo đò chở bộ đội, vũ khí, chở hàng hóa cần thiết từ bờ Bắc sang bờ Nam.
Người ta ước tính, mỗi năm con đò của mẹ qua lại đến 1.400 chuyến. Ngày 13-10-1968, trong một trận bắn phá dã man của máy bay Mỹ, mẹ đã ngã xuống bên mái chèo quả cảm. Trước đó, năm 1967, mẹ đã được Nhà nước ta phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang.
Mẹ Nguyễn Thị Suốt ở Quảng Bình trở thành đề tài xúc động và hào sảng cho biết bao tác phẩm văn học – nghệ thuật, về một người phụ nữ bình dân, một người mẹ chỉ với mái chèo và trái tim yêu nước, thương nhà mà quyết sống mái với quân thù, để lại tiếng thơm muôn thuở. Tiêu biểu và xuất hiện sớm có thể kể tới bài thơ “Mẹ Suốt”, viết ngày 4-1-1965 của nhà thơ lớn Tố Hữu, người được GS Hà Minh Đức xem là “miêu tả thành công hình ảnh người mẹ trong thơ Việt Nam hiện đại”: